Bài gửi : 552 Điểm : 853 Được cám ơn : 22 Tham gia : 12/02/2010 Đến từ : Đại học quốc gia TP HCM.(Nghĩ về bạn và tôi muốn nói rằng ...những ý nghĩ của bạn làm sáng lên những ngày tháng cô đơn, bằng cách nào đó mà bạn luôn ở đó, với nụ cười và sự vui vẻ, với tình cảm dành để chia sẻ....Bạn làm tôi mỉm cừơi những khi tôi buồn bã nhất...Bạn là ngừơi bạn thân nhất mà tôi đã có ....Cảm ơn vì đã là bạn của tôi).....Đức Thắng....09x1c Giới tính : Tuổi : 34 Nghề nghiệp : sinh viên Humor : Mua được ngôi nhà nhưng không mua được tổ ấm, Mua được đồng hồ nhưng không mua được thời gian, Mua được thuốc men nhưng ko mua được sức khỏe, Mua được sách nhưng ko mua được trí thức, Mua được chức tước nhưng ko mua được sự kính trọng … Bạn thấy đấy, tiền bạc ko là gì cả nhưng nó đem lại khó khăn và đau khổ... Vì vậy, tôi khuyên bạn hãy g Cuộc sống này không êm đềm như tôi đã mơ
Những sự thay đổi lớn trong đời làm cho con người tôi trưởng thành hơn
Vấp ngã nhiều lần dạy cho tôi những bài học
Tôi luôn mỉm cười sau mỗi lần vấp ngã
Đam mê thúc giục tôi phải cố gắng
Thành công chỉ còn đếm bằng thời gian….Tôi luôn nghĩ như vậy. Thú nuôi :
Tiêu đề: Nên.............buông tay 08/06/10, 10:35 am
Hơn hai năm trước mình và ấy quen nhau.Thời gian đó đẹp lắm, có vui, có buồn, có giận dỗi rồi lại giải hòa...
Mình có cảm giác như ấy đem lại cho mình tình yêu thực sự vậy. Cứ tưởng rằng thời gian đó sẽ trôi mãi không ngừng, thế mà cuối cùng cái ngày định mệnh ấy đến, buộc chúng tôi phải chia tay! Ba mẹ mình biết chuyện và bắt chúng mình chia tay bằng những lời ko hay chút nào về ấy. Lúc đó mình tin bố mẹ, thế là coi ấy còn hơn kẻ thù và nghĩ rằng thời gian đó chỉ là sự lừa dối. Cuối cùng mình chủ động chia tay mà không chịu nghe bất kì lời giải thích nào từ ấy.
Không biết thế nào, sau hai năm mình lại liên lạc với ấy và rất bất ngờ khi ấy ko hề bỏ mặc mình mà còn muốn quay lại nữa. Mình bối rối lắm không biết nói thế nào vì mình chỉ muốn là bạn thôi. Ấy buồn lắm nhưng không nói gì chỉ im lặng mà chấp nhận mặc dù nhiều lần cũng thuyết phục mình ghê lắm. Cho đến ngày cá tháng Tư vừa rồi mình đề status cho YM của mình là “tuyển xã” thì ấy mới thực sự nói chữ bạn với mình. Chẳng hiểu sao lúc ấy nói vậy, mình lại có cảm giác buồn và cảm thấy mình còn thương ấy lắm, nhưng không dám nói, chỉ im lặng...
Ấy lớn rồi, sắp thi đại học rồi còn tương lai của ấy nữa ,mình không muốn ấy mãi thương một con bé 17 tuổi như mình, dù cho rằng biết sẽ không có tương lai với nó. Mình biết ấy là một con người rất sâu sắc và đa cảm nên đã thương một người thì khó mà dứt được. Mình không muốn ấy khổ vì mình, không muốn ấy buồn, và rất mong ấy hạnh phúc. Ấy nói rằng chỉ cần sự quan tâm và trái tim chân thành của mình của mình cũng làm ấy thấy hạnh phúc lắm rồi. Hơn nữa, mình chính là động lực cho ấy sống và đạt đến những mục tiêu của ấy nữa. Thật sự mà nói những điều ấy mình không thiếu, nhưng mình lo rằng nó sẽ làm ấy khổ trong tương lai.
Mình thương ấy lắm nhưng mình có nên quay lại không? Hay để ấy đi tìm hạnh phúc khác và cầu nguyện cho tình yêu của ấy?