Bài gửi : 552 Điểm : 853 Được cám ơn : 22 Tham gia : 12/02/2010 Đến từ : Đại học quốc gia TP HCM.(Nghĩ về bạn và tôi muốn nói rằng ...những ý nghĩ của bạn làm sáng lên những ngày tháng cô đơn, bằng cách nào đó mà bạn luôn ở đó, với nụ cười và sự vui vẻ, với tình cảm dành để chia sẻ....Bạn làm tôi mỉm cừơi những khi tôi buồn bã nhất...Bạn là ngừơi bạn thân nhất mà tôi đã có ....Cảm ơn vì đã là bạn của tôi).....Đức Thắng....09x1c Giới tính : Tuổi : 34 Nghề nghiệp : sinh viên Humor : Mua được ngôi nhà nhưng không mua được tổ ấm, Mua được đồng hồ nhưng không mua được thời gian, Mua được thuốc men nhưng ko mua được sức khỏe, Mua được sách nhưng ko mua được trí thức, Mua được chức tước nhưng ko mua được sự kính trọng … Bạn thấy đấy, tiền bạc ko là gì cả nhưng nó đem lại khó khăn và đau khổ... Vì vậy, tôi khuyên bạn hãy g Cuộc sống này không êm đềm như tôi đã mơ
Những sự thay đổi lớn trong đời làm cho con người tôi trưởng thành hơn
Vấp ngã nhiều lần dạy cho tôi những bài học
Tôi luôn mỉm cười sau mỗi lần vấp ngã
Đam mê thúc giục tôi phải cố gắng
Thành công chỉ còn đếm bằng thời gian….Tôi luôn nghĩ như vậy. Thú nuôi :
Đôi khi, tôi thường hay khép cửa, ngồi thu lu một góc trong bóng đêm. Thế giới xung quanh trở nên chống chếnh, vô định. Những lúc như thế, tôi chỉ muốn chạy ào ra ngoài cánh cửa kia, nhưng ko thể vì biết rằng chẳng có ai đang chờ đón mình...
Nơi góc phòng, chiếc phone nhỏ ngân lên tiếng hát tha thiết của Lương Bích Hữu với bài “Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi”. Chẳng hiểu sao tôi không ngăn được nước mắt tuôn rơi. Lã chã. Nhoè nhoẹt.
“Đời người nào ai chẳng mong mỗi khi đau buồn nhiều hay khốn khó
Sẽ có lúc khi thấy tâm hồn cần sẽ chia những kỉ niệm cũ
Bạn tôi ơi xin hãy nhớ đến nhau.”
(Ảnh: wallcoo.com)
Xa nhà, bắt đầu cuộc sống một mình nơi đất khách, cái gì cũng khiến tôi ngỡ ngàng. Người bạn thân duy nhất của tôi đã không được may mắn bước chân lên giảng đường đại học. Thế là ước mơ của hai đứa cùng dạo chơi khắp phố phường Hà Nội cũng không thể trở thành sự thật.
Hôm nay, một tối thứ bảy vô vị và nhạt nhẽo, tôi bỗng nhiên cảm thấy sợ sệt tất cả, từ giọng nói miền Bắc của những người trong xóm trọ đến căn phòng bé nhỏ đã gắn bó với mình bấy lâu nay. Tâm trạng ngổn ngang, vò xé tâm can, những kỉ niệm với người bạn thân trở lại khiến tôi càng thêm tủi hờn, xót xa. Chưa bao giờ tôi thấy mình cần lắm một nụ cười, một hình ảnh thân thuộc như lúc này.
Lời bài hát nhẹ nhàng nhưng ẩn sau đó là cả một tâm sự xót xa. Tôi cứ thế để mặc cho từng giai điệu thiết tha ngấm dần vào tâm trí. Chỉ ước ao được nhìn thấy người bạn thân, được ríu rít kể chuyện, được bạn vỗ về, an ủi biết chừng nào!
“Tình bạn là khi chúng ta biết quan tâm thật nhiều không tính toán
Một ánh mắt lo lắng khi bạn nhìn thấy tôi mất đi niềm tin
Tình bạn chúng ta thật quý biết bao nhiêu”
Giữa cuộc sống xô bồ, xa lạ của chốn thị thành, đôi lúc tôi cảm thấy hình như mình bị đánh cắp đi thật nhiều niềm tin. Chỉ thèm được sẻ chia, được vỗ về bởi một hơi ấm thân quen...
“Một ánh mắt lo lắng khi bạn nhìn thấy tôi mất đi niềm tin”.
Nghe đến câu hát này tôi lặng người. Phải rồi, ánh mắt yêu thương và trìu mến của người bạn thân vẫn hàng ngày dõi theo bước chân mình. “Ừ, được rồi, tớ sẽ không khóc nữa đâu, L à, tớ hứa đấy...!”. Trong dòng nước mắt nhạt nhoà, tôi biết mình đang mỉm cười. Một cảm giác thật yên bình, ấm áp toả ra từ bài hát, len vào tận góc sâu thẳm nhất và an ủi, vỗ về trái tim đang vỡ òa vì cô độc.
“Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi
Có tôi luôn cùng chia sớt
Để rồi ta lại có thêm niềm tin
Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi
Lúc cô đơn thì tôi đến
Khi vấp ngã sẽ có tôi bên cạnh...”
Điệp khúc “Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi” khiến âm hưởng bài hát thêm da diết, nồng nàn. Lời bài hát như đang nhắc thầm… Tôi vội vàng cầm lấy điện thoại.
“Cuộc đời không êm đềm trôi mãi
Tháng năm bao lần sóng gió
Hẹn thề ta được sớt chia cùng nhau
Gọi tên tôi khi cần bạn nhé
Trái tim tôi chỉ muốn nói
Ta sẽ giữ mãi mãi cho tình bạn luôn bền lâu
Ngày tuổi thơ chúng mình thật hồn nhiên trong sáng
Để giờ đây mãi là tình bạn của chúng ta”
Ngỡ ngàng, tôi nhận ra rằng thấy có một thứ ánh sáng lạ lùng và ấm áp đang lan toả đâu đây và bao bọc lấy nó trong căn phòng bé nhỏ này – tôi biết thứ ánh sáng đó đến từ đâu
hoangtuan2312 Level 18
Bài gửi : 402 Điểm : 569 Được cám ơn : 20 Tham gia : 19/02/2010 Đến từ : Nghen Town Giới tính : Tuổi : 34 Nghề nghiệp : Student Thú nuôi :
Bài gửi : 552 Điểm : 853 Được cám ơn : 22 Tham gia : 12/02/2010 Đến từ : Đại học quốc gia TP HCM.(Nghĩ về bạn và tôi muốn nói rằng ...những ý nghĩ của bạn làm sáng lên những ngày tháng cô đơn, bằng cách nào đó mà bạn luôn ở đó, với nụ cười và sự vui vẻ, với tình cảm dành để chia sẻ....Bạn làm tôi mỉm cừơi những khi tôi buồn bã nhất...Bạn là ngừơi bạn thân nhất mà tôi đã có ....Cảm ơn vì đã là bạn của tôi).....Đức Thắng....09x1c Giới tính : Tuổi : 34 Nghề nghiệp : sinh viên Humor : Mua được ngôi nhà nhưng không mua được tổ ấm, Mua được đồng hồ nhưng không mua được thời gian, Mua được thuốc men nhưng ko mua được sức khỏe, Mua được sách nhưng ko mua được trí thức, Mua được chức tước nhưng ko mua được sự kính trọng … Bạn thấy đấy, tiền bạc ko là gì cả nhưng nó đem lại khó khăn và đau khổ... Vì vậy, tôi khuyên bạn hãy g Cuộc sống này không êm đềm như tôi đã mơ
Những sự thay đổi lớn trong đời làm cho con người tôi trưởng thành hơn
Vấp ngã nhiều lần dạy cho tôi những bài học
Tôi luôn mỉm cười sau mỗi lần vấp ngã
Đam mê thúc giục tôi phải cố gắng
Thành công chỉ còn đếm bằng thời gian….Tôi luôn nghĩ như vậy. Thú nuôi :
bó tay,post cái gì cho nó mới tý đi M,đọc mấy cái này nhiều quá rôi
mình phải nắm băt những cái cơ bản như thế này thì cuộc sống mới có chiều sâu và thú vị chứ
xuanmien Level 22
Bài gửi : 552 Điểm : 853 Được cám ơn : 22 Tham gia : 12/02/2010 Đến từ : Đại học quốc gia TP HCM.(Nghĩ về bạn và tôi muốn nói rằng ...những ý nghĩ của bạn làm sáng lên những ngày tháng cô đơn, bằng cách nào đó mà bạn luôn ở đó, với nụ cười và sự vui vẻ, với tình cảm dành để chia sẻ....Bạn làm tôi mỉm cừơi những khi tôi buồn bã nhất...Bạn là ngừơi bạn thân nhất mà tôi đã có ....Cảm ơn vì đã là bạn của tôi).....Đức Thắng....09x1c Giới tính : Tuổi : 34 Nghề nghiệp : sinh viên Humor : Mua được ngôi nhà nhưng không mua được tổ ấm, Mua được đồng hồ nhưng không mua được thời gian, Mua được thuốc men nhưng ko mua được sức khỏe, Mua được sách nhưng ko mua được trí thức, Mua được chức tước nhưng ko mua được sự kính trọng … Bạn thấy đấy, tiền bạc ko là gì cả nhưng nó đem lại khó khăn và đau khổ... Vì vậy, tôi khuyên bạn hãy g Cuộc sống này không êm đềm như tôi đã mơ
Những sự thay đổi lớn trong đời làm cho con người tôi trưởng thành hơn
Vấp ngã nhiều lần dạy cho tôi những bài học
Tôi luôn mỉm cười sau mỗi lần vấp ngã
Đam mê thúc giục tôi phải cố gắng
Thành công chỉ còn đếm bằng thời gian….Tôi luôn nghĩ như vậy. Thú nuôi :
Chẳng xa vời đâu.Có những lúc trong đời mình sẻ cảm thấy nó rất gần gủi thôi mà.Đồng ý là nghe nó có vẻ hơi triết một tí nhưng toan bộ của nó là đời thường đó